Ta đếm bước đời trong nắng phai,
Trăm năm cõi tạm mảnh hình hài,
Sau lưng xa tít mờ ký ức,
Trước mặt hoàng hôn phủ nghiêng vai.
Ta đếm bước đời trên ngón tay,
Thời gian còn lại được bao ngày,
Trần gian ... khép mắt chừ hư ảo,
Một kiếp bụi trần áng mây bay.
Ta đếm bước đời ... tháng ngày xa,
Còn lại gì đây buổi chiều tà,
Còn chăng kỷ niệm trong tiềm thức,
Bạc màu mái tóc ... giấc mơ qua.
Ta đếm bước đời ... tiếc tuổi thơ,
Một thời áo trắng đã xa mờ,
Tâm tư lưu bút vào ký ức,
Để hoài thương nhớ ... để mà mơ.
Ta đếm bước đời ... tóc điểm sương,
Nhớ chiến hào xưa, nhớ sa trường,
Bạn bè, đồng đội ... Ai còn ... mất ...
Từ ngày gãy súng ... nuốt đau thương ...
Ta đếm bước đời trên lá khô,
Nửa mảnh trăng nghiêng soi bóng hồ,
Tâm tư sâu lắng ... đêm cô tịch,
Kiếp người ... hạt bụi cõi hư vô ...
Ta đếm bước đời ... những hoàng hôn,
Thờ thẫn đi hoang nửa mảnh hồn,
Nửa kia quanh quẩn mòn ký ức,
Nhớ quên ... quên nhớ ... cũng vùi chôn.
Ta đếm bước đời trong cõi mơ,
Chợt đến, chợt đi ... chốn xa mờ,
Trần gian hư ảo ... hàng mi khép,
Trả lại cho đời ... một giấc mơ ...
Nov 20, 2011
Hoàng Nhật Thơ
Trăm năm cõi tạm mảnh hình hài,
Sau lưng xa tít mờ ký ức,
Trước mặt hoàng hôn phủ nghiêng vai.
Ta đếm bước đời trên ngón tay,
Thời gian còn lại được bao ngày,
Trần gian ... khép mắt chừ hư ảo,
Một kiếp bụi trần áng mây bay.
Ta đếm bước đời ... tháng ngày xa,
Còn lại gì đây buổi chiều tà,
Còn chăng kỷ niệm trong tiềm thức,
Bạc màu mái tóc ... giấc mơ qua.
Ta đếm bước đời ... tiếc tuổi thơ,
Một thời áo trắng đã xa mờ,
Tâm tư lưu bút vào ký ức,
Để hoài thương nhớ ... để mà mơ.
Ta đếm bước đời ... tóc điểm sương,
Nhớ chiến hào xưa, nhớ sa trường,
Bạn bè, đồng đội ... Ai còn ... mất ...
Từ ngày gãy súng ... nuốt đau thương ...
Ta đếm bước đời trên lá khô,
Nửa mảnh trăng nghiêng soi bóng hồ,
Tâm tư sâu lắng ... đêm cô tịch,
Kiếp người ... hạt bụi cõi hư vô ...
Ta đếm bước đời ... những hoàng hôn,
Thờ thẫn đi hoang nửa mảnh hồn,
Nửa kia quanh quẩn mòn ký ức,
Nhớ quên ... quên nhớ ... cũng vùi chôn.
Ta đếm bước đời trong cõi mơ,
Chợt đến, chợt đi ... chốn xa mờ,
Trần gian hư ảo ... hàng mi khép,
Trả lại cho đời ... một giấc mơ ...
Nov 20, 2011
Hoàng Nhật Thơ
No comments:
Post a Comment