Thursday, April 18, 2013

Vui Sống

Photo: Còn gặp nhau thì hãy cứ vui 
Chuyện đời như nước chảy hoa trôi 
Lợi danh như bóng mây chìm nổi 
Chỉ có tình thương để lại đời

Còn gặp nhau thì hãy cứ thương 
Tình người muôn thuở vẫn còn vương 
Chắt chiu một chút tình thương mến 
Cho khắp muôn phương vạn nẻo đường. 

Hủy diệt tình người chỉ cần một câu, xây dựng tình người lại mất ngàn lời, vậy nên bạn nói hay hành động phải cẩn thận, phàm làm việc gì cũng nghĩ đến hậu quả. Dùng ngôn ngữ hòa ái, hành động chân thành, ý niệm thiện mà đối xử với người xung quanh.

NAM MÔ HOAN HỶ TẠNG BỒ TÁT MA HA TÁT.


          Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
          Chuyện đời như nước chảy hoa trôi
          Lợi danh như bóng mây chìm nổi
          Chỉ có tình thương để lại đời

          Còn gặp nhau thì hãy cứ thương
          Tình người muôn thuở vẫn còn vương
          Chắt chiu một chút tình thương mến
          Cho khắp muôn phương vạn nẻo đường.

Hủy diệt tình người chỉ cần một câu, xây dựng tình người lại mất ngàn lời, vậy nên bạn nói hay hành động phải cẩn thận, phàm làm việc gì cũng nghĩ đến hậu quả. Dùng ngôn ngữ hòa ái, hành động chân thành, ý niệm thiện mà đối xử với người xung quanh.


Người Biết Sống

 Photo: Người biết sống
**********************
Sống lâu và sống đẹp thì ai cũng thích, nhưng làm thế nào để có được cuộc sống ấy? Muốn sống lâu và sống đẹp, ta cần thực tập hết lòng một trong những điều sau đây:

- Giữ tâm bình thản, trước những biến động của cuộc sống.

- Đừng khởi tâm sân hận đối với những gì bất như ý xảy ra với mình.

- Đừng khởi tâm tham đắm đối với những gì của mình và không phải của mình.

- Đừng khởi tâm não hại người và vật.

- Sống hết lòng và chân thật, mặc chuyện đời dối trá.

- Sống tỉnh táo, không đua đòi, mặc chuyện đời chen lấn say mê.

- Ăn uống có tiết độ, nhai nhuyễn và nhất là đừng sử dụng những thực phẩm có hóa chất và đua đòi theo cảm giác.

- Phải biết thực tập thiền hành mỗi ngày. Thiền hành là đi với tâm thư thả tĩnh lặng; đi không nghĩ điểm đến và đi hết lòng trong mỗi bước chân.

- Thực tập mỉm cuời với những bông hoa và trẻ thơ mỗi ngày.

- Đừng nghe và nói những câu chuyện vô ích.

- Hãy nỗ lực làm với những gì mà mình nghĩ là đúng nhất, để tránh tâm ân hận và giữ tâm thoải mái trong khi làm.

- Thực tập mỉm cười với những gì vui buồn của quá khứ, khi chúng hiện về trong tâm ta hay trong khi ta ngồi một mình tĩnh lặng.

- Đừng so sánh mình với người hay gia đình mình với gia đình người hay quốc gia nầy với quốc gia khác, vì sao? Vì nhân duyên nghiệp báo giữa đời nầy không ai giống ai, không gia đình nào giống gia đình nào, không xứ sở nào giống xứ ở nào, nên ta không cần phải so sánh, khiến tâm ta sinh ra mặc cảm hay đua đòi mệt mỏi, mà chỉ cần nghĩ tới những gì tốt đẹp và nỗ lực thực hiện để cái đẹp do ta nghĩ đó, trở thành hiện thực trong đời sống của ta, dưới nhiều hình thức sống động khác nhau.

- Đừng để ý đến chuyện xấu của người khác, vì người ấy không phải là mình, nhưng khi nghĩ đến điều xấu của người khác, thì điều xấu trong tâm mình có cơ hội khởi lên, làm cho tâm mình vẩn đục và làm cho nét mặt của mình mất đi thánh thiện tươi vui.

- Ta phải biết thực tập lắng nghe và học hỏi. Học hỏi từ cuộc sống và lắng nghe những biến đổi từ các cảm thọ và từ những chủng tử vận hành trong tâm thức, trong từng nhịp thở có ý thức của mình, để có khả năng biết rằng, những gì ta không muốn người khác làm cho mình, thì mình cũng đừng bao giờ làm cho người khác.

- Đời người không phải là một trăm năm, mà chỉ tồn tại trong từng hơi thở, nên ta phải sống đẹp, sống hết lòng và thảnh thơi trong từng hơi thở của ta, để mỗi hơi thở của ta đều có khả năng đưa ta đi đến đời sống cao thượng. Một đời người được xem là lãng phí, là vì họ lãng phí ngay trong từng hơi thở của chính họ.

- Ta phải biết nuôi dưỡng ý thức sống cùng và sống với, nếu không có ý thức nầy, ta sẽ bị cảm giác cô đơn đánh lừa và ta sẽ bị chết đói ở trong cảm giác ấy.

- Ta đừng khởi tâm tranh giành với bất cứ ai ở trên cõi đời nầy, vì ở trên đời nầy không có ai là số một cả và chẳng có ai là quan trọng cả. Số một và quan trọng chỉ là những ảo giác do ngã tưởng biến hiện.

- Ta phải thực tập để nhìn thấy tính chất vô thường của vạn hữu, nên ta biết ở giữa đời không có ai xấu và tốt một cách quá đáng, vì mọi sự xấu tốt ở trên đời đều tự thay đổi khi có cơ duyên, khiến cho đời sống của ta không rơi vào cạm bẫy của sự hy vọng hay thất vọng quá đáng.

- Ta thực tập để tự biết khả năng và giới hạn của mình trong lúc tiếp xử với mọi người và muôn vật, để khỏi rơi vào những lầm lỗi đáng tiếc, khiến về sau dẫn sinh tâm ân hận.

- Ta phải thực tập hạnh đầu tư những gì tốt đẹp vào tâm thức ta và vào trong cuộc sống của ta, đó là hạnh đầu tư có ý nghĩa và lâu dài nhất.

- Ta phải biết đầu tư và kinh doanh những gì tốt đẹp trong tâm thức ta, khiến nguồn vốn ấy phát triển lớn mạnh ra trong đời sống của ta, trước khi ta bắt tay kinh doanh bất cứ lãnh vực lợi nhuận nào trong xã hội.

- Ta hãy thực tập nghĩ đến những gì tốt đẹp mỗi ngày khi mặt trời lên và sau khi mặt trời xuống núi.

- Mỗi ngày ta phải biết dành một giờ để thực tập làm những việc khó làm, nhằm nuôi dưỡng những ý chí và nghị lực trong ta. Chính ý chí và nghị lực giúp ta vượt qua những khó khăn và thành công trong cuộc sống.

- Đừng tự phong thánh cho bản thân mình và cũng đừng để ai phong thánh mình, mà phải biết tạo điều kiện cho những hạt giống thánh trong tâm mình biểu hiện, ngay trong hành động của chính mình mỗi ngày đối với cuộc sống và hãy giúp cho những hạt giống thánh nơi người khác cùng sinh khởi.

- Đừng nói nhiều về đạo đức hay từ bi, mà hãy sống từ bi và đạo đức ngay trong những hành động của chính mình đối với mọi người và muôn vật.

- Cuộc sống lâu dài và đẹp nhất là cuộc sống được nuôi dưỡng bởi tình yêu giản dị.

Thích Thái Hòa (Thư Viện Cổ Pháp)

Sống lâu và sống đẹp thì ai cũng thích, nhưng làm thế nào để có được cuộc sống ấy? Muốn sống lâu và sống đẹp, ta cần thực tập hết lòng một trong những điều sau đây:
 

- Giữ tâm bình thản, trước những biến động của cuộc
sống.
- Đừng khởi tâm sân hận đối với những gì bất như ý xảy ra với mình.
- Đừng khởi tâm tham đắm đối với những gì của mình và không phải của mình.
- Đừng khởi tâm não hại người và vật.
- Sống hết lòng và chân thật, mặc chuyện đời dối trá.
- Sống tỉnh táo, không đua đòi, mặc chuyện đời chen lấn say mê.
- Ăn uống có tiết độ, nhai nhuyễn và nhất là đừng sử dụng những thực phẩm có hóa chất và đua đòi theo cảm giác.  

- Phải biết thực tập thiền hành mỗi ngày. Thiền hành là đi với tâm thư thả tĩnh lặng; đi không nghĩ điểm đến và đi hết lòng trong mỗi bước chân.
- Thực tập mỉm cuời với những bông hoa và trẻ thơ mỗi ngày.
- Đừng nghe và nói những câu chuyện vô ích.
- Hãy nỗ lực làm với những gì mà mình nghĩ là đúng nhất, để tránh tâm ân hận và giữ tâm thoải mái trong khi làm.
- Thực tập mỉm cười với những gì vui buồn của quá khứ, khi chúng hiện về trong tâm ta hay trong khi ta ngồi một mình tĩnh lặng.

- Đừng so sánh mình với người hay gia đình mình với gia đình người hay quốc gia nầy với quốc gia khác, vì sao? Vì nhân duyên nghiệp báo giữa đời nầy không ai giống ai, không gia đình nào giống gia đình nào, không xứ sở nào giống xứ ở nào, nên ta không cần phải so sánh, khiến tâm ta sinh ra mặc cảm hay đua đòi mệt mỏi, mà chỉ cần nghĩ tới những gì tốt đẹp và nỗ lực thực hiện để cái đẹp do ta nghĩ đó, trở thành hiện thực trong đời sống của ta, dưới nhiều hình thức sống động khác nhau.
- Đừng để ý đến chuyện xấu của người khác, vì người ấy không phải là mình, nhưng khi nghĩ đến điều xấu của người khác, thì điều xấu trong tâm mình có cơ hội khởi lên, làm cho tâm mình vẩn đục và làm cho nét mặt của mình mất đi thánh thiện tươi vui.
- Ta phải biết thực tập lắng nghe và học hỏi. Học hỏi từ cuộc sống và lắng nghe những biến đổi từ các cảm thọ và từ những chủng tử vận hành trong tâm thức, trong từng nhịp thở có ý thức của mình, để có khả năng biết rằng, những gì ta không muốn người khác làm cho mình, thì mình cũng đừng bao giờ làm cho người khác.
- Đời người không phải là một trăm năm, mà chỉ tồn tại trong từng hơi thở, nên ta phải sống đẹp, sống hết lòng và thảnh thơi trong từng hơi thở của ta, để mỗi hơi thở của ta đều có khả năng đưa ta đi đến đời sống cao thượng. Một đời người được xem là lãng phí, là vì họ lãng phí ngay trong từng hơi thở của chính họ.
- Ta phải biết nuôi dưỡng ý thức sống cùng và sống với, nếu không có ý thức nầy, ta sẽ bị cảm giác cô đơn đánh lừa và ta sẽ bị chết đói ở trong cảm giác ấy.
- Ta đừng khởi tâm tranh giành với bất cứ ai ở trên cõi đời nầy, vì ở trên đời nầy không có ai là số một cả và chẳng có ai là quan trọng cả. Số một và quan trọng chỉ là những ảo giác do ngã tưởng biến hiện.

- Ta phải thực tập để nhìn thấy tính chất vô thường của vạn hữu, nên ta biết ở giữa đời không có ai xấu và tốt một cách quá đáng, vì mọi sự xấu tốt ở trên đời đều tự thay đổi khi có cơ duyên, khiến cho đời sống của ta không rơi vào cạm bẫy của sự hy vọng hay thất vọng quá đáng.
- Ta thực tập để tự biết khả năng và giới hạn của mình trong lúc tiếp xử với mọi người và muôn vật, để khỏi rơi vào những lầm lỗi đáng tiếc, khiến về sau dẫn sinh tâm ân hận.
- Ta phải thực tập hạnh đầu tư những gì tốt đẹp vào tâm thức ta và vào trong cuộc sống của ta, đó là hạnh đầu tư có ý nghĩa và lâu dài nhất.
- Ta phải biết đầu tư và kinh doanh những gì tốt đẹp trong tâm thức ta, khiến nguồn vốn ấy phát triển lớn mạnh ra trong đời sống của ta, trước khi ta bắt tay kinh doanh bất cứ lãnh vực lợi nhuận nào trong xã hội.
- Ta hãy thực tập nghĩ đến những gì tốt đẹp mỗi ngày khi mặt trời lên và sau khi mặt trời xuống núi.
- Mỗi ngày ta phải biết dành một giờ để thực tập làm những việc khó làm, nhằm nuôi dưỡng những ý chí và nghị lực trong ta. Chính ý chí và nghị lực giúp ta vượt qua những khó khăn và thành công trong cuộc sống.
- Đừng tự phong thánh cho bản thân mình và cũng đừng để ai phong thánh mình, mà phải biết tạo điều kiện cho những hạt giống thánh trong tâm mình biểu hiện, ngay trong hành động của chính mình mỗi ngày đối với cuộc sống và hãy giúp cho những hạt giống thánh nơi người khác cùng sinh khởi.
- Đừng nói nhiều về đạo đức hay từ bi, mà hãy sống từ bi và đạo đức ngay trong những hành động của chính mình đối với mọi người và muôn vật.

- Cuộc sống lâu dài và đẹp nhất là cuộc sống được nuôi dưỡng bởi tình yêu giản dị.

Thích Thái Hòa (Thư Viện Cổ Pháp)

 

18 Điều Suy Niệm


  Photo: 18 ĐIỀU SUY NIỆM:
* * * * * * * * * * *
(Tặng các bạn )
1/ Kho tàng vô tận của ta, là nụ cười

2/ Thông minh nhất của ta, là tự chủ

3/ Công bình nhất ta có, là thời gian

4/ Bạn thân nhất của ta, là sức khoẻ

5/ An ủi nhất của ta, là bố thí

6/ Sức mạnh nhất của ta, là khoan dung

7/ Thông thái nhất của ta, là tình thương
8/ Hy vọng nhất của ta, là tự thay đổi

9/ Thành công nhất của ta, là sự lễ độ

10/ Kẻ thù nhất của ta, là tham vọng

11/ Cô độc nhất của ta, là mặc cảm

12/ Dại dột nhất của ta, là tuyệt vọng

13/ Đau khổ nhất của ta, là tự ty

14/ Sai lầm nhất của ta, là dối trá

15/ Ăn năn nhất của ta, là bất hiếu
16/ Tật nguyền nhất của ta, là ghen tỵ

17/ Yếu đuối nhất của ta, là thịnh nộ

18/ Thất bại nhất của ta, là tự kiêu.

Nguồn: Phật Pháp Vô Biên_Sự Mầu Nhiệm Của Phật Pháp.

      1/ Kho tàng vô tận của ta, là nụ cười
       2/ Thông minh nhất của ta, là tự chủ
 

       3/ Công bình nhất ta có, là thời gian
       4/ Bạn thân nhất của ta, là sức khoẻ
       5/ An ủi nhất của ta, là bố thí
       6/ Sức mạnh nhất của ta, là khoan dung
       7/ Thông thái nhất của ta, là tình thương 

       8/ Hy vọng nhất của ta, là tự thay đổi
       9/ Thành công nhất của ta, là sự lễ độ
     10/ Kẻ thù nhất của ta, là tham vọng
     11/ Cô độc nhất của ta, là mặc cảm
     12/ Dại dột nhất của ta, là tuyệt vọng
     13/ Đau khổ nhất của ta, là tự ty
     14/ Sai lầm nhất của ta, là dối trá
     15/ Ăn năn nhất của ta, là bất hiếu 

     16/ Tật nguyền nhất của ta, là ghen tỵ
     17/ Yếu đuối nhất của ta, là thịnh nộ
     18/ Thất bại nhất của ta, là tự kiêu.

Nguồn: Phật Pháp Vô Biên_Sự Mầu Nhiệm Của Phật Pháp.


Nguyện theo gót Ngài

 Photo: Thế gian khôn khéo trăm bề...
Nghĩ suy phê phán, khen chê rộn ràng...
Đường trần xuôi ngược lang thang...
Thăng trầm mấy độ cơ hàn buồn vui...
Tang thương dâu bể lắm hồi...
Bừng giấc mộng sự ngậm ngùi xót xa...
Thấy người mà nghĩ đến ta...
Trầm luân biển khổ ta bà từ lâu...
Bao giờ mới hết vọng cầu...
Tỉnh thức nhìn lại thâm sâu tâm hồn...
Ngày tàn nhạt ánh hoàng hôn...
Quê xa đường vắng hết còn nhờ ai...
Đèn Từ đuốc Tuệ Như Lai...
Nguyện xin theo gót chân Ngài về Quê...


Thế gian khôn khéo trăm bề...
Nghĩ suy phê phán, khen chê rộn ràng...
Đường trần xuôi ngược lang thang...
Thăng trầm mấy độ cơ hàn buồn vui...
Tang thương dâu bể lắm hồi...
Bừng giấc mộng sự ngậm ngùi xót xa...
Thấy người mà nghĩ đến ta...
Trầm luân biển khổ ta bà từ lâu...
Bao giờ mới hết vọng cầu...
Tỉnh thức nhìn lại thâm sâu tâm hồn...
Ngày tàn nhạt ánh hoàng hôn...
Quê xa đường vắng hết còn nhờ ai...
Đèn Từ đuốc Tuệ Như Lai...
Nguyện xin theo gót chân Ngài về Quê...